Vũ trụ trong lòng bàn tay
Ta mắc võng nằm bên hiên vắng
Níu trăng về ngự giữa bàn tay
Đem trái đất vo thành hạt cát
Đặt trên đầu ngón trỏ, ngắm... cũng hay!
À rảnh nữa, ta sẽ gom bốn biển
Nhúm lại còn giọt nước long lanh
Ta hái hết những vì sao ẩn hiện
Kết chúng thành nốt nhạc vô thanh.
Rồi ta rũ mặt trời cùng ghé xuống
Để đêm ngày hiện diện chung nhau
Ta thư thả hớp chung trà ngủ muộn
Bỗng giật mình qua mấy thế kỷ sau.
(Thiên Trúc, San Jose, đêm thu 2011)
HÀN LONG ẨN