Vô thường
I.
Rằng em
từ cõi vô thường
Bước lên tàu cũ
Trên đường về quê
Bóng nhìn hình như ngủ mê
Vòng hoa ai phủ, rũ che mắt buồn
II.
Rằng em
trở gót về nguồn
Trái tim còn rực
lửa hương giấc nồng
Cái hồn có bước thong dong
Và đôi mắt đó còn mong… một người?
III.
Rằng em
Môi vẫn thắm tươi
Giấc mơ cùng với
nụ cười. Còn đây
Bốn mươi. Mộng vẫn ươm đầy
Sao em vội vã theo mây về trời
IV.
Rằng em
Vừa bỏ cõi đời
Mưa trên bia mộ
Có rơi xuống mồ?
Tóc mềm có rối như tơ
Còn ai đứng ngẩn đứng ngơ đợi chờ?
KIỀU MỘNG HÀ
(Trái Tim Đau)