Tờ giấy đời
Chưa là tờ giấy đen
Vẫn Sợ hoen giọt mực
Đời nửa hư nửa thực
Nỗi đau nào hiện ra?
Cuộc sống ở quanh ta
Là muôn trùng đường gạch
Xẻ ngang rồi xẻ dọc
Cũng trên tờ giấy kia.
Một mình giữa đêm khuya
Nhớ tiền thân đâu đó
Cầm trong tay nét cọ
Họa người trên giấy phai.
Long lanh trong mắt ai
Cũng hai màu đen trắng
Ta đi tìm khoảng lặng
Trên giấy đời lấm lem.
Đến lúc trắng là đen
Và ngôn từ bùng cháy
Ta thả tờ giấy bay
Về quê hương ngày ấy...
Thiên Trúc, Tháng 7/ 2011
HÀN LONG ẨN