Ký thác
nay ta cuốc đất phơi già mộng
còn em hương phấn đã nhòa chưa?
chung quanh những cảnh đỡi xao động
còn có trong nhau mấy đợi chờ?
nay ta sới đất nuôi mầm sống
còn em khép cửa tập làm thơ
chung quanh những cảnh đời hôn ám
còn thấy mai kia bóng ngọn cờ
nay ta mua đất bên trời rộng
cất một chòi thơ, uống rượu thiền
còn em mắt đã phai màu biếc
ngồi vọng ân tình giữa đảo điên
nay ta ôm đất trời mà ngủ
đợi lúc xuân sang rộn sắc hoa
ta sẽ đưa em về quê cũ
cuốc đất chôn ta dưới cội già.
Dị ứng
nửa chừng tôi lọt ra rìa
em còn nằm lại bộn bề sắc không
hai bên huyễn tượng tần ngần
mây trồi mưa trụt mấy tầng sinh linh
chớp lòe giữa mộng thình lình
bỏ em trên chóp
một mình tôi rơi.
Giục chào
người còn giữa bóng tối câm
nghe ra vẳng tiếng vĩ cầm trong mưa
nghe ra phố thị mấy mùa
vẫn xoay hình tích cợt đùa giả danh
nghe ra ngoài cõi tràng thành
mưa Trường sơn gọi sóng lành biển nam
bão xưa đã chết trên đầm
bóng mây mộng mị bao năm vẫn còn
nghe ra kiếm lệch so đàn
giây chưa đứt
tuổi vàng son đứt rồi
đường về chưa vội ra roi
ngựa lồng trong bóng chiều thoi thóp mờ
ngoài đời còn có ai chờ?
tóc tro xõa xuống mấy bờ chiêm bao
nghe ra ngục tối
nghe vào
vĩ cầm nén tiếng giục chào tri âm.
PHÙ DU