Bình minh đấy một ngày
Ta băm nát đời mình vào những câu thơ Trang điểm tâm hồn bằng lời bằng chữ Ta lầm lỡ chỉ thơ tha thứ Cho ta vịn vào khi thiên hạ lùi xa
Trái tim ta chật chội muốn vỡ oà Nén chịu khổ đau nén chịu khát khao tức căng bầu ngực Thơ ve vuốt dịu từng cơn nhức buốt Hơi thở dập dồn soãi tâm tư
Ta ở giữa ngày ta ở giữa đêm Phơi mảnh chữ trụi trần trên trang trắng
Vục vào thơ tìm nguồn bất tận Đếm trong tiếng cười giọt rơi
Có một mảnh sao băng hoá kiếp mất rồi Tung toé nước toé tung bùn và rác
Ta nắm chặt tia nắng qua kẽ tay thấy rất hồng thấy li ti bụi vẩn Bình minh đấy một ngày tỉnh giấc lại cho thơ
BÙI KIM ANH