Ta, Người
Nghe gọi, cứ tưởng gọi mình
Lạ chưa, người mới gọi mình là ai?
Ta, người, không một, không hai
Chẳng qua là cái vãng lai thường tình
Nghe gọi, cứ tưởng gọi mình
À ra người gọi và mình cùng nghe
Gió xào xạc lướt cành tre
Ai nghe gió động lá tre bên thềm?
Ta, người há chẳng cùng tên?
Cái tên, lại chẳng là tên, tức cười!
Trịnh Gia Mỹ