NẮNG MÂY
Nắng:
Như sáng nay thời công phu
Theo gió thoảng bay cái vù
Bỗng giựt mình nghe chim hót
Xuyên khung cửa trời âm u.
Bao giờ nắng sớm về chơi
Trà thơm một tách bên đời viễn phương
Mây:
Nắng sớm bận vẽ tranh thiền
Còn đâu tâm trí ngồi yên uống trà?
Nắng:
Mây về chưa hỏi đường qua
Vẽ hay chưa vẽ chỉ là hư vô
Hỏi trong thiên hạ cơ hồ...
Này ly trà nóng dâng bồ-tát ơi
Mây:
Vẽ hay chưa chỉ hư vô?
Thì thôi trà nóng uống vô làm gì?
Nắng:
Để thêm ý vị cho thi
Một đời uống cạn mấy khi trở về
Nắng:
Trời cao còn đám mây xanh
Nên chi vũ trụ vẽ thành bức tranh!
Mây:
Trời cao có nắng nên xanh
Bao giờ bức vẽ hoàn thành vậy ta?
Em đi
Em về đâu rừng khô lá
Mùa đông trắng màu hoang dã
Càn khôn phủ toàn sương khói
Nắng rơi vài sợi nhạt nhòa.
Chân người đạp trên cỏ dại
Thong dong từng bước thiên nhai
Trần gian quá nhiều ước lệ
Em đi còn đó dấu hài.
HUYỀN VŨ