ĐIẾU VĂN KÍNH DÂNG ÂN SƯ ĐLHT thượng NHẬT hạ LIÊN
Nam mô Tây Phương cực lạc tiếp dẫn Đạo sự A Di Đà Phật
Ngưỡng Bạch Chư Tôn Ḥa Thượng Chứng Minh.
Ngưỡng Bạch Chư Tôn Ḥa Thượng, Chư Thượng Tọa, Đại Đức, Tăng Ni.
Kính thưa toàn thể Quư đạo hữu.
Đêm nay là đêm cuối cùng, trước khi cung tiễn kim quan Ân sư của chúng con, Trưởng Lăo Tỳ Kheo Trí Ấn Nhật Liên nhập bảo tháp.
Toàn thể môn đồ pháp quyến chúng con thành kính đảnh lễ Chư Tôn thiện đức đă v́ đạo t́nh thắm thiết đối với Bổn sư của chúng con mà quang lâm về đây, dưới mái Chùa Long Thọ này. T́nh linh sơn cốt nhục của Quư Ngài và toàn thể Quư vị, chúng con nguyện khắc cốt ghi tâm.
Kính bạch Quư Ngài, trong những giây phút cuối cùng này, xin cho phép môn đồ pháp quyến chúng con kính dâng đôi lời tiễn biệt lên Ân sư kính yêu của chúng con.
Ngưỡng bạch giác linh Thầy,
87 năm trước đây, trong một đêm đông của bầu trời xứ Quảng, Thầy đă mượn thân tứ đại mộng huyễn này để thị hiện giữa quê nghèo thống khổ. Để từ đó, thiền môn nhập đạo, uy nghi tăng tướng, xứng bậc thạch trụ tùng lâm, tỏa sáng một đời thanh bạch, giải thoát. Chiêm nghiệm hành trạng một đời của Thầy, đúng là chỉ như lữ khách đi ngang ba cơi, làm mà không làm, tu mà không tu, chứng mà không chứng:
“Ghé nơi ác trược: độ ba đường như huyễn
Từ pháp không hai: vượt muôn trùng diệt-sinh” (*)
Trước giới đức và công hạnh kỳ vĩ của Thầy, chúng con tự biết phải nhờ túc duyên nhiều đời trước nên mới được qui y nương tựa. Chừ ôn lại, ôi hạnh phúc biết bao khi cũng tại ngôi chùa Long Thọ này, Thầy-tṛ cháo rau đắp đổi tháng ngày... Biết bao là kỷ niệm đầy thân t́nh đạo vị, trôi theo những thăng trầm, biến động của trần thế. Rồi chúng con lớn lên, theo ḍng nghiệp duyên và nguyện lực thúc đẩy, mỗi người phải mỗi ngả, kẻ ở lại, người du phương hành hóa, kẻ nhẹ gót ra đi, người c̣n nặng nợ thế gian; ít có cơ hội thân cận hầu hạ khi Thầy tuổi già sức yếu. Nhưng dù chúng con có trôi giạt bất cứ nơi đâu, h́nh bóng và pháp âm của Thầy vẫn đồng vọng, định hướng cho chúng con trên biển đời sóng dữ.
Thiền môn vạn hạnh, không Phật sự nhỏ nào mà Thầy không làm.
Kinh tạng huyền thâm, không khúc mắc nào mà Thầy chẳng vượt qua.
Để rồi, tỉ mỉ, chăm chút, ân cần dạy bảo chúng con cho đến những lúc tịch mặc vô ngôn, ḷng từ của Thầy luôn lân mẫn, tỏa mát.
Than ôi, mới hôm nào Thầy c̣n ngồi đây, tách nước, chung trà, trầm ngâm ư đạo bên hiên lan-nhă, mà phút chốc:
"Nụ cười ẩn mật lặng lẽ gởi lại nhân gian mê ảo
Giũ mảnh tăng bào rơi hết bụi bặm dưới trăng". (*)
Như hoa sen trắng, Thầy vươn lên từ vũng lầy thống khổ, trải nghiệm bao biến động gió chướng của trần gian với niềm bi cảm vô biên.
Một đời lặng lẽ, từ ḥa, lùi phía sau, cúi xuống dưới, mà đạo hạnh trùm cả núi sông.
Không nói lời cao xa, chẳng bày điều kỳ đặc mà chí nguyện vượt khỏi ngh́n trùng mây.
Thoáng chốc tuổi hạc kéo về lay nhẹ thân hư huyễn. Thầy vẫn chuyên tŕ mật niệm, hạ thủ công phu, không quên căn dặn chúng con những điều cốt yếu để giữ tâm bồ đề trước mọi nghịch cảnh đảo điên.
Công hạnh của Thầy đă viên măn, nhưng chúng con hăy c̣n non nớt, những mong được thêm mỗi giờ mỗi phút hầu hạ chăm nom lắng nghe lời pháp nhũ.
Nhưng than ôi, nỗi cảm thương và t́nh nghĩa thầy-tṛ sâu nặng cũng không giữ được đường bay của hạc trắng trên khung trời tự tại như nhiên.
Phút giây này, tiễn Thầy vào nơi tịch diệt, chúng con vẫn luôn thấy bóng Thầy đậm ghi trên từng khoảnh sân, từng vuông đất, từng bóng cây ngọn cỏ nơi ngôi già lam này.
Nén lại tất cả niềm đau trước phút giây ly biệt, ôn lời Thầy huấn thị để vượt khỏi những t́nh thường luyến lưu; chúng con xin thành tâm kính lạy Thầy, mặt trời rực rỡ bất diệt của chúng con.
Nam mô Lâm Tế chánh tông tứ thập tam tế, húy thượng Tâm hạ Khai, tự Thiện Giác, hiệu Trí Ấn Nhật Liên, Ân sư giác linh thùy từ chứng giám.
Tỳ kheo Thích Chánh Ngộ cùng huynh đệ đồng môn khấp đề.
______________
(*) trích từ Liên Hoa Nhật Chiếu, thơ của Vĩnh Hảo điếu Đại lăo Ḥa thượng Thích Nhật Liên.