Thơ MỸ HuyỀn
BUỔI SÁNG ĐẦU NĂM
(Cảm ơn cánh én)
Buổi sáng đầu năm đi t́m bút
Nghĩ rằng sẽ vẽ một nhành mai
Ngờ đâu bút kia đà hết mực
Nên đành vẽ mộng một tương lai
Tay nâng cằm, tay xoay tà bút
Dơi mắt ra tuyết phủ đầy hiên
Thời gian âm thầm trôi từng phút
Kết thành một chuỗi nỗi niềm riêng
Bao hoài băo, ước mơ, khát vọng
Cứ đâm chồi như nụ tầm Xuân
Nương trong nắng nở hoa mơ mộng
Cho hồn ta một thoáng bâng khuâng
Lả lơi hoa tuyết rơi theo gió
Nhuộm trắng trời Đông-Xuân ngủ vùi
Xa xa mờ nhạt đôi én nhỏ
Cánh mỏng chở đầy những niềm vui
Riêng ta ngồi đây mơ với mộng
Vẽ vời lư tưởng vào hư không
Vô t́nh khởi lên muôn vọng động
Thẹn ḷng với cánh én bên song
Chợt ngộ tương lai là hiện tại
Vội vàng khép mắt phút tịnh tâm
Hỡi bao vọng tưởng mau dừng lại
Ngày Xuân khai bút là khai tâm
Kiếp này xin nương theo Đạo pháp
Nguyện trải rộng ḷng với chúng sinh
Như vạt nắng vẫn hoài ấm áp
Dẫu gió Đông lạnh lẽo vô t́nh
Khẽ mở mắt chào b́nh minh
Tâm ta một đoá xinh xinh sắc vàng…
Xuân VỀ, UỐng Trà MẸ GỬi
(Nhớ thương và kính tặng Mẹ ở bên kia bờ đại dương—Mến tặng những người con không thể trở về để sà vào ḷng Mẹ-và ḷng quê hương)
Mẹ ơi Tết đă về bên nớ?
Bên ni con đang ngóng Xuân sang
Tuyết rơi trong nắng bên thềm gió
Nhớ sao là nhớ cánh mai vàng
Ngày ấy Mẹ làm người ở lại
Tiễn gót son, con bước vào đời
Mẹ ơi! Làm sao con vui được
Khi con và Mẹ ở hai nơi
Đời con xứ người tuy vất vả
Đâu bằng nỗi khổ của Mẹ Cha
Nhớ lời Mẹ con đi Chùa lễ Phật
Để không quên truyền thống quê nhà
Sáng nay pha trà xanh Mẹ gửi
Hộp mứt kèm mảnh giấy viết tay:
“Trời lạnh ăn mứt gừng cho ấm”
Và con cũng biết mứt gừng cay...
Tết này con không về thăm Mẹ
Cũng chỉ v́ cuộc sống tha hương
Hai tay nâng tách trà trước ngực
Khép mắt cho ḷng nguôi nhớ thương
Tha lỗi cho con Mẹ hiền ơi!
Đón Xuân mà lệ cứ chực rơi
Nhấp ngụm trà thơm ḷng ấm lại
Ngoài hiên chim hót nắng Xuân rơi...