Vô đề
Vũ trụ tương sinh, sinh diệt mãi
khoảnh khắc đọng trong giọt sương mai
càn khôn không rộng như ta tưởng
mỗi niệm chưa từng nhớ rõ ai...
Thực tại không làm nơi trú ngụ
tương lai, dĩ vãng, lá mùa thu
rơi rụng đầy sân, đôi tay mỏi
buông chổi, cười khan dưới sương mù!
Lục bát xa quê
Em về ghé lại nhà tôi
mưa sao gió lạnh trên đồi trổ hoa
mỗi lần em cất tiếng ca
chim bay về đậu cạnh nhà lắng nghe.
Ngồi đây dưới mái hiên che
buồn câu lục bát tôi nghe những điều...
khi xa quê lúc trời chiều
mênh mông nhớ thuở Mẹ dìu dắt tôi.
HUYỀN VŨ